Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Cô Nhóc Lanh Chanh
Phan_8
Nó cười gian xảo nhưnglại được dập tắt nhanh chóng khi phát hiện ra là mình thiếu một yếu tố quantrọng
-Bài đâu mà gắn???- hétlên tức tối
-Bài ở kia kìa- Quân chỉ
-Ờ…..
Chuẩn bị tinh thần, tạodáng(=_=), tập trung cao độ, vào thế phóng
Phập…. phập
Kết quả: HỤT…..
-Hụt hết rồi, còn mộtcái à, liều ăn nhiều vậy……
Nó nhắm mắt lại và phóngtheo quán tính
Tập trung cao độ, cảmgiác bằng tay, tai, não,…… nói chung là gì cũng được ngoại trừ mắt
Phập
-Aaaa….. trúng rồi…….Yeah, yeah- nó nắm tay Quân, nhảy tưng tưng mà nào có biết đâu lúc nó nhắm mắtlại Quân đã lấy một cái phi tiêu khác phóng trúng, chứ thiệt ra cái của nó“theo quán tính” đi đâu luôn rồi (~^-^~)
“Ngốc thật”- hắn chỉbiết lắc đầu vì sự ngu ngơ của nó, nghĩ lại thì cảm thấy, tại sao nó có thể vuitrước gia đình như vậy, còn hắn thì không?
Và phần thưởng của nó(vì nhắm mắt) là một con vịt nhựa để cho nó chơi lúc đi tắm (~_~)
-Haizzz…, cái bác nàythật là, làm như mình con nít không bằng….
-Cô nghĩ là mình lớn lắmsao hả đồ ngốc?- lại móc
-Hứ, kệ tôi, anh ném…. àquên, anh phi được như tôi không mà nói
-Rõ ngốc- xúc tích
“Cái tên đáng gét này,giỏi như tôi đi rồi hãy nói chứ(tưởng bở), không được nên gây sự chứ gì”- nómuốn nhào vô đập vào đầu hắn mà đâu có dám, vì hắn cao hơn nó một cái đầu vàhắn “võ công thâm hậu” hơn nó.
Phát hiện mục tiêu, nóliền lên tiếng thách đấu. Mục tiêu của nó là trò ném lon. Nơi có 3 cái lonchồng lên nhau làm sao trong 3 lần chơi mà phải đổ được cả 3 và vấn để ở đây làmấy cái lon được chồng thẳng đứng chứ không chồng theo kim tự tháp. Cho nên cóthể thấy, để đổ được thì rất khó
-Tôi thách anh thắngđược trò đó
-Được thôi, mở mắt to ramà nhìn
Hắn tới lấy 3 trái banh,tạo dáng (~_~), tập trung cao độ,…..
Vụt….. vụt…..vụt…….
Không gian bỗng im lặngbất thường
Ào……..ào……..ào
Nó há hốc mồm, theo sautiếng những cái lon đổ là…..
-Hú….hú….hú “anh đó giỏiquá”….”Đã đẹp trai mà còn chơi giỏi”….. “người đâu mà hoàn hảo thấy sợ”……..-một thứ tạp âm
Nó giật mình nhìn lại,trời đất, chỗ này đã bị vây kín lại, mọi người nhào tới để xem hắn ném, hắn cứnhư người nổi tiếng vậy, nhưng câu nó nghe được nhiều nhất đó là “vừa lạnhlùng, manly, hấp dẫn”……
Đúng vậy, đám con gái bịcuốn hút bởi vẻ bề ngoài của hắn, bởi vẻ lạnh lùng bên ngoài. Còn Quân thì ấmáp quá nên ít cô bám theo.
Hắn thắng được phầnthưởng “lớn” nhất của trò chơi. Phần thưởng là một……. con thỏ bông “bự” bằnghai gang tay (~^-^~ giải nhất đây ư, keo quá xá). Hắn cầm con thỏ bỏ đi mộtmạch
Nó chạy theo
-Oa…. Cho tôi đi…..(thách cho đã rồi xin)
-Không- hắn thốt lên mộttừ mà nó như vỡ thành từng mảnh
“Tôi phải có được nó”
Nó chạy tới nắm lấy tayhắn lay lay
-Cho tôi đi mà…….đimà…….đi mà……..
Hắn thoáng đỏ mặt, nhìnmặt nó dễ thương quá
-Cầm lấy đi và tránh xatôi ra
-Hehehe, iu quá iuquá……… iu bé thỏ bông ^-^
Nó cầm con thỏ mà híhửng, vừa đi vừa cười nhưng……mấy cô gái xung quanh cứ nhìn chằm chằm con thỏcủa nó như muốn cướp vậy. Không được, nó liền lấy cất vào cái túi của Quân…..
Cứ mải chơi mà loay hoaymột lúc, nó biến đâu mất tiêu…..
-Bảo Nhi đâu rồi?- Quânhỏi hắn
-Cô ta đi với cậu mà!
-Nhưng đi đâu mất rồi…..
Nghĩ rồi Quân lấy điệnthoại ra gọi….
Tít……. “Thuê bao quikhách vừa gọi hiện……” chưa nói hết câu, Quân tắt máy (chắc thuộc rồi :)))
-Tôi với cậu chia nhaura tìm đi, cô ta vừa giảm dị ứng nên vẫn còn yếu, tìm mau đi
Rồi mỗi người chia nhaumột hướng……..
Chap 20: Đầu gấu
Còn nó lúc đó
-Aaaa.. kem- nó thấy xekem và chạy theo(~_~!)
Mua mấy cây kem với vẻhí ha hí hửng (người ta lo còn bả đi ăn kem), nó thật ra cũng đâu có tham ănlắm đâu, nó mua cho cả hắn và Quân, Chỉ là mỗi người 1 cây còn nó hai cây thôi(!_!). Nhưng cuộc đời mà, đâu có chuyện gì xảy ra mà êm xuôi trót lọt hết đâu,đặc biệt là cái đứa nhí nha nhí nhố nha nó
Vừa quay lại thì mộtngười va vào nó
-Ối- rớt hết kem
-Ya, anh đi đứng cáikiểu gì vậy hả?
Nó ngước lên, một tênmặt mày bặm trợn, xăm mình tùm lum, gắn khuyên ngay mũi (ngưu ma vương tái xuấtgiang hồ chăng *cười nham nhở*)
-Này cô em, làm gì căngquá vậy?- Tên đó vừa nói vừa đưa tay vuốt mặt nó
-Bỏ tay ra
Nó kiềm nén sự tức giận,hất tay tên đó ra. Nhưng con người mà, có cái tính thích trêu ngươi ngườikhác(như nó với hắn), càng cấm lại càng làm. Tên đó lại tiếp tục vuốt má nó.
-Sao cưng nóng vậy? Nhìncũng được đó chứ, đi với anh không cưng- mặt đê tiện
-Đồ chết dẫm, CHẾT ĐI
Và lên cơn giận lên đếnđỉnh điểm, vừa mất đồ ăn lại vừa bị sàm sỡ, nó dồn hết sức đạp cho tên đó mộtcú trời giáng, và hậu quả là hắn ngồi ôm bụng. Nhưng cái thứ người như vậy thìchắc chắn là không hề hiền lành gì
-Con kia, mày dám đánhanh hai tao à!- một tên từ đâu chạy tới đỡ thằng kia đứng dậy.
-Tại hắn ta gây sựtrước, đừng có mà đụng đến tôi!
-Mày gan nhỉ, để xem màygiỏi tới đâu!!!
Lời nói thường kèm theoviệc làm, tên đó không nhào vô đánh nó mà đưa tay lên miệng huýt một hơi dài
Cứ như còi triệu hồivậy, sau tiếng huýt của hắn là cả đám người mặt mày bặm trợn từ đâu xuất hiện,có tên còn cầm gậy
-Ó, Ồ- “tiêu rồi, làmsao đây?”- nó nuốt nước bọt- “liều thôi”
Con người thường thì cólợi cho mình thì mới tham gia còn không thì ít ai tự nguyện, trong hoàn cảnhnày cũng vậy, tất cả những người xung quanh thấy “bạn” đầu gấu tới thì ai nấyôm đồ chạy hết, cả bác bán kem cũng vậy “Con mua cho bác mà sao bác nỡ làm vậyT_T”
Một tên nhào tới, nóchuẩn bị thế để bay lên đá vào đầu thằng đó một phát
Bốp
Một lực khác, xuất pháttừ con người khác làm cho tên đó đã nhào, lực rất mạnh. Nó ngơ ngác quay lại,là hắn!
Tất nhiên là bọn kia khithấy đồng bọn của mình bị đánh thì không thể đứng im được, không thằng nào bảothằng nào, cả đám nhào vô
-Chạy thôi!- hắn nắm taynó kéo đi
-Sao phải chạy, tôi xửđược bọn chúng mà (Xạo quá!!!!)
-Tôi biết cô giỏi rồi,nhưng ở đây là địa bàn của bọn chúng, ở đây lâu bọn chúng kéo đông thêm thì rắcrối.
Tụi nó chạy, cả đám đuổitheo, nhìn từ xa cứ tưởng thiếu nợ bị người ta đuổi đánh vậy. Chuyện gì tới rồicũng tới, hắn chạy đâu không chạy, lại kéo nó chạy ngay đúng vào hẽm cụt
-Đối mặt thôi!- hắn nói
-Tụi bây hết đường chạyrồi nhé!- tên “ngưu ma vương” hét to- TỤI BÂY NHÀO VÔ
Hắn tiến lên trước rađòn, những đòn đánh điêu luyện, hắn thật sự né và ra đòn rất nhanh. Một chiêuhắn đưa ra là đủ để làm cho mấy thằng kia không đủ sức đứng dậy mà chỉ có thểlăn lộn dưới đất
“Thào nào hắn lại nhanhnhư vậy, làm mình không đánh trúng cái nào”- nó đứng nhìn mà rùng mình
Chợt, có tên đánh lénnó, cúi người và đạp một cú ngược ra sau, nó chính thức vô trận, nó ra nhữngđòn đánh nhưng chỉ đủ làm mấy tên kia ngã nhào rồi lại đứng lên.
Phải ít nhất chừng 4phát nó mới có thể hạ được một tên.
Một tên bị nó đánh mấyphát, cứ ngã rồi đứng ngã rồi đứng nên tức quá rút ra con dao trong người, nhắmnó mà chém
-Ya, chơi ăn gian quá,chơi dao hả?
Nó hơi hoảng nhưng sauđó thì lấy lại bình tĩnh và né, con dao chém ngang qua trúng vào cái giỏ củaQuân và làm văng con thỏ của hắn ra. Tức giận, tức giận quá
-Ya, đáng gét….- nó huơchân đạp tên đó ngã rồi chạy tới nhặt con thỏ
Nào ngờ đâu, tên đó nhưcó thù với nó ở kiếp trước nên cứ bị đánh một phát lại đứng lên và lần này cũngvậy, đứng phắt dậy nhào tới chém nó
Nó quay người lại, hoảngquá, nhìn thấy con dao đang lia xuống từ từ, hoảng! nó đơ người, nhắm mắt,đợi…..
Phập
Xuống rồi, con dao đãchạm đích, tiếng cắt vào da nghe rát tai. Nhưng, nó không đau, tại sao khôngđau? nó mở mắt ra
-Phong!
Nó không đau vì người bịchém trúng là hắn, không phải nó. Hắn không biết từ đâu nhào ra, chạy đến vàđưa tay đỡ cho nó, tức giận, hắn cho tên kia một phát chí mạng, nằm im bất động
-Sao cô ngốc quá vậy, cócon thỏ thôi mà, có biết là đang nguy hiểm không?- hắn gắt
-Tôi….. tôi xim lỗi…..tay anh…..- nó muốn khóc lắm, sao tự nhiên đau lòng quá, tại nó mà hắn mới bịnhư vậy
Vẫn còn 7 tên nữa.
-Cô đứng im đi
-Nhưng, anh bị thươngrồi, để tôi giúp cho
-TÔI NÓI ĐỨNG IM
Hắn hét lên rồi nhàotới, đánh, đánh mạnh lắm, hắn như rất tức giận, dồn hết sức mình mà đánh.
Và không tốn nhiều thờigian, tất cả đều nằm lăn lộn dưới đất.
-Mau đi thôi- hắn kéotay nó lôi đi
Nó nhìn vào tay hắn, máuvẫn chảy, chảy liên tục. Kéo hắn lại ngồi xuống ghế đá bên đường, nó chạy đếnhiệu thuốc gần đó, mua bông băng và thuốc
-Để tôi băng lại.
-Không cần- hắn đứng dậybỏ đi
-Ya, dù gì thì cũng dotôi mà anh mới bị như vậy, ít ra anh cũng phải để tôi băng lại thì tôi mới bớtcảm thấy tội lỗi chứ!
Hắn do dự một lúc rồiquay lại ngồi xuống.
Lấy bông và thuốc ra sáttrùng
-Anh chịu đau một chútnha- nó đổ thuốc lên “Đúng là không phải con người mà, đau như vậy mà mặt vẫnkhông biến sắc”
“If only you could seethe tears in the world you left behind
If only you could healmy heart just one more time
Even when I close myeyes
There"s an image of yourface
And once again I comeI"ll realise
You"re a loss I can"treplace”
Điện thoại hắn vang lên
-Quân gọi, nghe đi
-Alô,Quân hả
-………..
-Ừ, đợi tí Nhi tới liền
Cúp máy
-Quân đang đợi ở nhà xe,đi thôi
-Mà sao điện thoại côkhông liên lạc được?- hắn hỏi
-Không biết nữa…….. Ủa,hết pin rồi… haizzzz
Vừa tới nhà xe gặp nó,Quân đã xổ ra một tràn.
-Nhi vừa đi đâu vậy hả?Có biết Quân lo lắm không? Chạy lung tung mà không nói ai hết…… @#$%^&*….-một bài thuyết giáo cứ thế bay ra
-Nhi xin lỗi, định đimua kem thôi, không ngờ gặp bọn du côn gây sự
-Vậy có bị gì không?
-Nhi không sao hết, cònanh ta thì bị thương ở tay rồi
Rồi không nói khôngrằng, hắn chạy tới xe kéo hắn ra sau ngồi, Quân vào lái
-Để tôi lái cho, tay cậubị thương rồi, ra sau ngồi với Nhi đi
Chap 21: Từ 1 thành 3. Hic hic
Trên đường đi
-Này, sao anh không nóigì hết vậy? Bộ còn giận tôi vụ hồi nãy hả? Tôi xin lỗi mà, đừng giận…….nè….nèèèèè- nó lay hắn nhưng mãi không ăn nhằm gì- con trai gì mà xấu quá,không nói chuyện với anh nữa!!!
“Lúc nãy ra tay nghĩahiệp, bây giờ thì như vậy??? không hiểu nổi, tí nữa là mính nhày vào khen hắnrồi, cũng may là chưa nói”
Nó quay đầu ra phía cửasổ, nhìn cảnh vật chạy qua trước mắt. Ngày hôm nay rất vui nhưng cũng xảy ranhiều chuyện xui xẻo, không biết rồi sẽ xảy ra những chuyện gì nữa đây!!
Nó thiếp đi lúc nàokhông hay cho đến khi Quân thắng một cái mạnh thì theo “quán tính” nó rời khỏichỗ mình và ngã qua vai hắn. Hắn không đẩy nó ra nhưng cũng không chỉnh lại chodễ chịu, cứ để như vậy. Nhìn nó ngủ sao mà vô tư quá, lâu lâu lại còn cười tủmtỉm (chắc đang mơ được ăn)
“Đồ ngốc này ngủ nhìn dễthương thật………..Mình đang nghĩ gì vậy chứ. Điên rồi”
Quân ngồi trước, nhìnvào kiếng chiếu hậu và nhìn thấy hết cả những biểu hiện trên mặt hắn, cậu cảmthấy hơi hối hận khi giành chỗ của Phong và cậu biết chắc rằng mình sẽ có mộtđối thủ mạnh.
Chiếc xe dừng trước cổng
-Này đầu heo, mau dậyđi, có biết là cái đầu của cô nặng lắm không? Mỏi muốn trẹo cả vai
-Ờ….ừm……..- nó vươn vaingáp một cái dài
Nó nhìn hắn, à không….nói đúng ra là nó nhìn chằm chằm vào vai hắn nó thắc mắc, một thắc mắc rất lớnmà không dám nói ra “Không biết lúc mình ngủ có chảy “dòng suối” nào không nhỉ???”(Eo ~_~!)
-Nhìn gì vậy?
-Ờ…… Không có gì
Nó bước xuống xe, chạyvào nhà. Hình như ngôi nhà hôm nay có gì đó khan khác. “Ủa? Sao cửa lại mở?Không lẽ nhà có trộm??”
Lò mò, rón rén đi vàotrong, cảnh vật đập vào mắt làm nó không khỏi bàng hoàng
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian